Cô công nhân nghèo giấu cha mẹ ôn thi đại học, đỗ 2 trường đại học
Đặng Thị Huyền - quê Hà Tĩnh - vào làm công nhân tại Khu chế xuất Linh Trung hơn 1 năm nay. Kỳ thi đại học năm ngoái Huyền thiếu 1 điểm, ở nhà mọi người đều muốn Huyền từ bỏ ước mơ đại học, từ bỏ luyện thi đại học và đi làm.
“Cha mẹ em bảo con gái thì cần gì học cao, có bằng 12 (THPT) là đi làm công nhân phụ gia đình được rồi. Và nếu có đậu thì cha mẹ cũng không có tiền cho em đi học. Sau em còn hai đứa em nữa, nhà làm nông nên em hiểu ý cha mẹ muốn em đi làm công nhân để phụ gia đình” - Huyền nhớ lại.
Huyền (bên phải) và cô bạn làm cùng khu chế xuất. Ảnh: Đức Lộc
Ngày sắp xếp đồ vào Sài Gòn đi làm công nhân, Huyền âm thầm giấu gia đình sắp thêm những cuốn sách ôn thi đại học. Ngay từ lúc đó Huyền đã có dự định vào Sài Gòn sẽ vừa đi làm công nhân, vừa tự ôn thi đại học.
“Em không dám nói với cha mẹ là em mang theo sách ôn đại học đâu, vì sợ cha mẹ thêm lo. Đến ngày làm hồ sơ, em nhờ đứa bạn ở quê làm hộ” - Huyền kể.
Đi làm công nhân, Huyền dè sẻn từng đồng lương: Một phần cho tiền trọ, tiền ăn, tiền đăng ký ôn thi đại học; một phần Huyền gửi về phụ giúp gia đình. Vì không tăng ca nên số lương ít ỏi không đủ cho Huyền trang trải, bữa tối vội của Huyền thường xuyên là mì gói.
Huyền chia sẻ: “Em xin công ty nghỉ tăng ca, mỗi ngày em chỉ làm 8 tiếng nên hầu như không có tiền trợ cấp. Mỗi ngày em làm từ 7h sáng đến 16h30 chiều, sau đó em về cho kịp giờ học ôn từ 17h đến 20h tối, rồi em tự học đến khuya luôn”.
Cứ thế hơn một năm với điệp khúc: Ngày đi làm công nhân - chiều đi ôn thi đại học - tối ăn vội tô mì gói, học đến khuya. Huyền bảo: “Có lúc em còn đi phụ bán hàng thêm bên chợ Việt Lập (Dĩ An - Bình Dương) nữa anh à, như vậy em mới có đủ tiền trang trải”.
Đậu rồi, nhưng không hết lo
Kỳ thi đại học vừa qua, Huyền đỗ vào Đại học Nông-Lâm TPHCM khối A (ngành thú y) với 20,5 điểm. Huyền cũng đỗ khối B Đại học Y-Dược TPHCM - nguyện vọng học tại Đại học Y khoa Vinh với 21,5 điểm (ngành y học cổ truyền).
Khi biết mình đỗ đại học, Huyền mới dám báo cho cha mẹ biết. “Em mới báo cho cha mẹ vài ngày thôi, sợ cha mẹ em lại lo. - Huyền im lặng một lúc rồi kể tiếp - Em cũng đang lo không biết nên chọn học trường nào.
Em thích học y-dược hơn, nhưng em sẽ phải về Vinh học và nếu thế sẽ không có cơ hội làm thêm, rồi tiền ăn, tiền trọ, tiền học phí… Có lẽ em sẽ học ĐH Nông-Lâm ở Sài Gòn, vì như vậy em mới có thể vừa học vừa làm được”.
Nghe trong giọng kể của Huyền, tôi thấy được sự lo lắng về những năm tới trên giảng đường đại học của em. Nhưng trong đôi mắt của Huyền vẫn tràn đầy nghị lực, quyết tâm theo đuổi ước mơ của mình. Tôi tin em sẽ làm được - như đã làm được những việc trong thời gian vừa qua.
Nguồn tin: Tiin.vn
Thảo luận: